Blogroll

Cân nặng của quá khứ

Mỗi bản thân con người đều có quá khứ cho riêng mình, cho dù nó xấu xa hay tốt đẹp.


Đêm tối là khoảng thời gian yên tĩnh nhất cho những ai đang tập trung, căng não ra với công việc, học hành thi cử, cũng là khoảng thời gian êm ái nhất cho những giấc ngủ sâu nồng sau những giờ lao động mệt mỏi với nắng gắt và gió bụi. Đêm còn là giây phút ngọt ngào cho những bờ môi hôn, những vòng tay siết chặt và cả những khao khát say mê. Và…đêm còn là những trăn trở, những tiếng thở dài cho những ai đang ngậm ngùi nghĩ về quá khứ!
Đôi khi tôi tự hỏi mình: cân nặng của quá khứ là bao nhiêu? Sao nó đè nặng lên tâm trí của mỗi con người đến vậy?
Thằng bạn thân nhất của tôi - chính xác là một thằng con trai rất trăng hoa với vô số những cuộc tình lướt qua. Điện thoại chật cứng tin nhắn của honey, baby, bà xã, ngốc…, ngày nghỉ của người khác lại chính là ngày bận rộn nhất của hắn bởi các cuộc hẹn hò, những trận vui cười suốt đêm. Nhưng thật ra, đó là cách để hắn lấp đầy những giây phút trống trải của lòng mình. Hắn không cho hắn có quyền được nghỉ ngơi, được rảnh rỗi, vì hắn sợ quá khứ lại về với hắn. Bên trong hắn, nơi góc nhỏ bé lẩn sâu trong trái tim đầy tàn tích của hắn là cả một hình bóng xưa cũ trọn vẹn, nguyên đầy. Người con gái ấy - mối tình đầu của hắn, người mà hắn đã tình nguyện trao tất thảy yêu thương, quan tâm, chia sẻ…đã buông tay hắn, để lại cho hắn một trái tim không còn nguyên vẹn, một kí ức khổ đau. Vì trái tim hắn vẫn chưa lành lặn, vết thương vẫn còn rỉ máu, cho nên hắn không thể dành yêu thương hắn cho bất kì ai.
Chị họ của tôi, một người phụ nữ hiền lành, nhân hậu. Ngay từ những ngày còn bé tôi đã rất quý chị. Chị không xinh như những người con gái khác, nhưng tính cách của chị lại là một viên ngọc sáng ngời giữa biển người bao la này. Ngày chị lấy chồng, chúng tôi ai cũng vui mừng cho chị, và hy vọng gia đình chị có một cuộc sống hạnh phúc, đầm ấm bên những đứa trẻ thơ kháu khỉnh, hồng hào. Thế nhưng cuộc đời lại không được như ý con người ta ước ao! Sau ngày cưới không lâu, chồng chị đã bắt đầu cởi mở hơn với những mối quan hệ ngoài luồng. Sau khi chị biết chuyện, không khí gia đình chị từ đó khác hẳn so với những ngày ngọt ngào đầu tiên. Cho dù anh ấy nhận lỗi, nhưng bên trong chị vẫn còn đó một vết thương, một niềm tin bị tổn thương nặng nề. Chị vẫn tiếp tục đảm đương tốt trọng trách của một người vợ, người con dâu, nhưng niềm tin và tình yêu chị dành cho anh đã không thể như ban đầu được nữa…
Cân nặng của quá khứ, Tình yêu - Giới tính, Bạn trẻ - Cuộc sống, Chuyen tinh yeu, 9x, phu nu, bao phu nu, doc bao phu nu, phunu, gia dinh, bao gia dinh, hanh phuc gia dinh, giadinh, doc bao gia dinh, tam su, tam su tham kin, tinh yeu, truyen tinh yeu
Hãy đặt tay lên trái tim mình, cảm nhận nhịp đập của nó và hít một hơi thật sâu để tiễn biệt quá khứ và chào đón tương lai! (Ảnh minh họa)
Tôi quen một người em gái nhỏ hơn tôi 2 tuổi. Em có dáng người không cao lắm, nhưng trong mắt tôi em rất mũm mĩm, đáng yêu. Mỗi lần khóe miệng em mỉm cười, để lộ chiếc răng khểnh duyên dáng là mỗi lần các chàng trai phải xuyến xao vì em. Thế nhưng, không mấy chàng trai ngỏ lời yêu với em, đối với họ, em chỉ là một đóa hoa tỏa sắc bên đường, họ chỉ muốn ngắm nhìn em, mà không muốn gắn bó cuộc đời họ với em, hay chỉ đơn giản là nắm tay em công khai giữa chốn đông người. Lí do rất đơn giản là do: bố em đã từng là người phải chấp hành hình phạt tù!
Quá khứ là một phần quan trọng của cuộc đời, là nền móng cho chúng ta vững bước tiến vào tương lai,  thế nhưng có phải vì thế mà chúng ta đặt nặng nó, lấy nó ra để làm điều kiện tiên quyết cho mai sau? Quá khứ thật sự nặng đến vậy sao? Từ những ngày đã qua, nó có thể vươn tay ra để bóp chặt tương lai của tất cả mọi người hay sao?
Mỗi bước chân chúng ta đã đi qua đều là những bước chân duy nhất trên cuộc đời này, bởi sau đó thời gian sẽ trôi đi, khoảnh khắc đó không bao giờ có thể trở lại để chúng ta có thể sửa chữa sai lầm, khắc nét kỉ niệm và quét sạch nỗi đau. Cho nên những giây phút sắp tới, những giây phút đang trải qua, sao tất cả chúng ta không thể mỉm cười, không thể dang tay ra ôm lấy những khó khăn, giông bão phía trước? Cứ chìm sâu vào quá khứ, xem quá khứ như là vật nặng đè lên trí óc, não bộ của mình, căng cứng từng dây thần kinh, thì chẳng khác gì bạn buộc vào chân bạn một tảng đá nặng trịch khi bạn chạy trên đường đua!
Mỗi bản thân con người đều có quá khứ cho riêng mình, cho dù nó xấu xa hay tốt đẹp, thì đó cũng là điều đã trải qua, hãy nhớ về nó như những kỉ niệm, những bài học cho riêng mình. Con đường tương lai của chúng ta có thể chệch hướng hay vận hành đúng lối đi của nó là tùy thuộc vào suy nghĩ của bản thân. Hôm nay bạn ngồi suy tư ngẫm nghĩ về những gì đã qua, dằn vặt lương tâm, đau khổ vì nó, thì rồi sẽ có một ngày bạn có thể trách mình trước kia đã mất thời gian ngồi nghĩ những chuyện vẩn vơ, không dành khối thời gian đó để làm việc gì đó tốt đẹp, giúp ích cho bản thân, cho gia đình và cho cả xã hội. Thế sao bây giờ bạn không gỡ bỏ những điều khiến bạn nặng lòng xuống để vạch ra mục tiêu, hướng đi cho con đường phía trước của bạn? Rồi một ngày không xa nữa đâu, bạn sẽ thầm cảm ơn chính mình vì đã có hành động đúng đắn. Nào! Hãy đặt tay lên trái tim mình, cảm nhận nhịp đập của nó và hít một hơi thật sâu để tiễn biệt quá khứ và chào đón tương lai! Chắc hẳn là quá khứ nó không nặng như bạn tưởng tượng đâu.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét