Blogroll

Em hứa là sẽ quên anh

Em sẽ sớm quên anh thôi quan trọng là thời gian bao lâu.
Em gặp và quen anh qua nhóc em trai anh. Khi nghe nhóc kể về anh em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu anh nhưng khi gặp anh mọi chuyện hoàn toàn khác, em đã có cảm tình với anh ngay lần gặp đầu tiên. Nói chuyện với anh em thực sự rất vui và càng vui hơn khi anh nói thích em. Chỉ nửa tháng ngắn ngủi anh được nghỉ tết thôi nhưng em đã có những giây phút hạnh phúc vô cùng. Hết tết anh phải quay vào SG để học. Xa anh em thực sự rất buồn nhưng em vẫn ấm lòng khi anh luôn bên em. Xa anh em thực sự nhớ anh vô cùng, em ngắm những tấm hình của anh, em nghe những bài hát hai đứa đã từng nghe, em nhớ những kỷ niệm khi anh bên em.


Nhưng đời không như là mơ... Có lẽ em là một cô gái vô vị và nhàm chán. Em đã không thể làm anh vui và hạnh phúc, em lại luôn làm anh cảm thấy mệt mỏi. Tính đến hôm nay mình cũng đã quen nhau được 489 ngày, trong thời gian đó cũng bao lần giận hờn rồi chia tay, nhưng khi anh về nhà thì mình lại hạnh phúc như xưa. Nhưng chỉ cần anh đi SG là mình lại cãi nhau rồi chia tay, em đã quá quen với điều đo, quen đến nỗi khi xa anh là em lại biết chuyện gì sẽ xảy ra với tình ta.
Có lẽ em là một cô gái quá ngốc khi cứ chấp nhận kiểu tình cảm đó của anh. Có lẽ anh chỉ coi em giống như người thế thân mỗi khi buồn... Anh luôn lạnh nhạt với em. Đáng lẽ em phải biết vị trí của em ở đâu. Ừ thì em không xinh không nổi bật để anh tự hào giới thiệu với mọi người em là người yêu anh. Em cũng không tinh tế dịu dàng như những cô gái xung quanh anh. Em chỉ là cô gái yêu anh thật lòng không chút dối gian, luôn quan tâm và chăm sóc anh.
Vì yêu anh em có thể chấp nhận tất cả, anh đối xử với em như thế nào cũng được chỉ cần anh vui và hạnh phúc.
Và bây giờ anh lại nói với em "Em hãy xem anh như chưa từng tồn tại", "Anh nợ em rất nhiều"... Em không muốn ai nợ nần mình hết nên anh hãy sống tốt, hãy luôn vui vẻ và hạnh phúc. Như vậy coi như anh đã trả nợ cho em rồi đấy.
Thời gian quen anh em đã có những giây phút vô cùng hạnh phúc, em đã luôn mỉm cười khi nhắc đến tên anh, em cũng đã có những kỷ niệm đẹp mà bây giờ em giấu nó thật sâu trong tim.
Hãy sống mạnh mẽ, vượt qua mọi giông bão cuộc đời anh nhé. Tình yêu vốn dĩ là sự hi sinh. Yêu nhau không nhất thiết đến với nhau mà là nhìn người ta sống hạnh phúc như vậy mình cũng ấm lòng.
Em đã từng nói với anh để mà quên anh em cần gấp đôi thời gian quen anh. Em sẽ sớm quên anh thôi quan trọng là thời gian bao lâu. Em hứa là sẽ quên anh trong 489 ngày nữa.... Nói được liệu có làm được? Hạnh phúc vốn dĩ mong manh quá...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét