Blogroll

Ta còn đợi em

Ta còn đợi em dưới cơn mưa
Ướt áo ai buổi đầu gặp gỡ
Mối tình khờ giữ hoài chưa ngỏ
Lơ ngơ vì một thoáng mộng mơ

Ta còn đợi em cuối con đường
Nơi ngày xưa về cùng một lối
Siết thật chặt sao còn xa lạ!?
Cho lòng buồn nuối tiếc tuổi thơ qua

Ta còn đợi em gác không tên
Bóng dừa rợp nắng, nắng ban trưa
Dáng ai vừa tới về ngang cửa
Bỗng dậy hồn ta muôn ý thơ.
Ta còn đợi em giữa mùa thi
Phút chia ly lòng buồn man mác
Mùa hạ lặng im mùa hạ cuối
Ngày khai trường lãng đãng chút thu sang.

Ta còn đợi em sân ga vắng
Đôi tà áo trắng, trắng sương giăng
Áo ai mờ dần làn khói tỏa
Lòng buồn rười rượi đứng trông theo!

Ta còn đợi em lúc em đi
Người vượt qua sao ta còn đứng lại
Đứng đợi em ta cũng không biết nữa
Ta yêu em và ta vừa mất em!
 Ta còn đợi em trả cho em
Tháng ngày trôi dại khờ nông nổi
Tuổi trăng tròn một đời con gái
Nhận lại đi em kẻo ân hận bây giờ?

Ta còn đợi em giữa hư không
Đợi trong nhung nhớ, đợi ngàn vàng!
Dưới cơn mưa ấy lần mới gặp
Ta còn đợi em, em biết không!
Nguyên Đình Phong
 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét