Blogroll

Viên Thiệu

Viên Thiệu (袁紹)(154-202), tự là Bản Sơ (本初) (tiếng Anh: Yuan Shao) là 1 tướng cuối thời Đông Hán, anh trai của Viên Thuật, trấn giữ 1 vùng phía bắc rộng lớn của Trung Quốc cho đến năm 200 thì bị mất do sự xâu xé trong nội bộ dẫn đến cuộc tiến công dễ dàng cho Tào Tháo. Viên Thiệu có uy nhưng thiếu dũng, binh lực hùng hậu nhưng không nghe lời khuyên của Hứa Du mà dẫn đến mất nước, là người chỉ trọng cái lợi nhỏ ở trước mắt. Ngược với Tào Tháo là người hiểu người, biết trọng nhân tài và biết chọn lựa kế sách thực hiện 1 cách quyết đoán, Viên Thiệu thích nhiều mưu nhưng lại hay do dự, thiếu quyết đoán.

Trong trận Quan Độ,ở Bạch Mã và trận Diên Tân đấu với Tào Tháo, do không hiểu biết nhiều về quân địch nên hai tướng giỏi nhất của ông là Văn Xú và Nhan Lương lần lượt bị Quan Vũ một đao chém chết. Kế đó, ông vì không biết dùng người khiến hai tướng phải bỏ ông mà đi trong đó có Trương Cáp về sau là 1 trong ngũ hổ tướng của phe Ngụy Tào. Việc để mất tướng tài dẫn đến việc bị đốt kho lương trọng điểm ở Ô Sào, lòng dân phẫn nộ, quân binh nhụt chí, khiến ông phải lâm trọng bệnh rồi qua đời.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét